Từ tháng 5, và rồi trong những ngày cuối tháng 7 này, dạo một vòng các trang cá nhân của một số thành viên của gia đình PSAĐ, tâm trạng của mọi người thật buồn, thật lo lắng, đâu đó là một số lời an ủi nhau, chỉ nhau chỗ nào đang nhận đơn, tranh thủ ghi lại những hình ảnh của những ngày cuối, vội vã lập trang cá nhân để có thêm một kênh liên lạc với nhau. Đúng như lời bài hát "Gặp nhau đây rồi chia tay, ngày vàng như đã vụt qua trong phút giây. Niềm hăng say còn chưa phai ..."
May 8 at 8:20am)
Phụ sản An Đông- nơi tôi đã từng gắn bó gần 10 năm- nơi đã cho ra đời những đứa con thân yêu đang thực sự chuyển mình. ..kết thúc một cái cũ để bắt đầu một cái mới, mở ra cho mọi người một sự đổi thay nhiều niềm vui và hy vọng.. cầu mong thương hiệu"Phụ Sản An Đông" mãi mãi song hành cùng thời gian. Cảm ơn Người- Vị lãnh đạo tài ba!!!!
8 nam troi gan bo cuoi cung minh cung phai ra di vi...cty phai giai the.... hhuuu...sao ma buon qua the nay..
miệng cố nhoẻn miệng cười, nói lời an ủi mọi người mà lòng vẫn thấy hụt hẫng quá, cảm ơn mọi người đã cùng chia sẻ...
8 nam troi gan bo cuoi cung minh cung phai ra di vi...cty phai giai the.... hhuuu...sao ma buon qua the nay..
miệng cố nhoẻn miệng cười, nói lời an ủi mọi người mà lòng vẫn thấy hụt hẫng quá, cảm ơn mọi người đã cùng chia sẻ...
(May 20)
Chỉ còn lại có 10 ngày nữa là đường ai nấy đi rùi, An Đông yêu dấu rùi cũng sẽ chìm vào quên lãng mà thôi, thật là buồn làm sao.
Cứ nghĩ tới ngày chia tay mà đau lòng quá đi.
Ừh thì ta phải quay lưng
Cho dù ko muốn cũng chừng đó thôi
Mặc cho dạ có bồi hồi
Không đi thì cũng chia đôi ngả đường
Thôi thì cứ xem ...bình thường
Mở cánh cửa mới ...Ta dừng đây thôi ^!^
Mấy hôm nay phải thường xuyên từ chối những người mới, k khí cũng nặng nề hơn, mọi người gần như ai cũng thoảng nét buồn dù cho những nụ cười vẫn nở trên môi, vẫn trêu nhau chí choé...dù sao thì cũng đã gắn bó với nhau rất lâu rồi, k thể nói là ko cảm xúc ...mỗi ngày trôi qua, ngày chia tay càng gần hơn...chợt như hụt hẫng...Buồn!
(July 24)
Sắp xa nhau thật rồi...1 chút gì đó nhói trong tim, đã từng là 1 gia đình - BỖNG DƯNG MUỐN KHÓC!
Ngày cuối cùng của Khoa mọi người cùng nhau đóng thùng...nhặt lại tất cả những gì còn sót lại của quá khứ sau 10 năm và bỏ lại sau lưng những nổi buồn ...nối tiếc cùng những khỏang lặng trong sâu thẳm của tận đáy lòng....cũng mừng vì một số người đã tìm được cho chính mình một chổ đứng sau đó và họ vẫn mong một ngày nào đó mọi thứ sẽ quay về như ban đầu .....ước mơ của họ thật nhỏ bé nhưng lại chứa thật nhiều tấm chân tình từ trong tấm lòng của họ dành cho Khoa...mỗi người một cảm xúc....một suy nghỉ nhưng hầu như cùng chung một tâm trạng " BUỒN " vì chỉ còn vỏn vẹn có mười mấy tiếng đồng hồ tại nơi này.....và sau đó là những khép kín của những cánh cửa và khép kín cả tâm hồn của họ sau khi họ rời bước.....
Chúc tất cả mọi người những ngày nghỉ xả hơi thật bình an và vui vẻ...hảy hi vọng các bạn nhé và ai đó cảm thấy buồn hay nhớ mình cứ tự tin mà bước lên lầu 7 tại Phòng Khám NHI KHOA NANCY để tìm niềm vui nơi đó ....hihiih !
Mấy ngày nay lên Fb cừ thấy những trãi lò ng của mọi người chạy dài trong những dòng tâm sự ...càng thêm buồn...cố gắng mọi người nhé...tất cả chỉ là TẠM THỜI xả hơi đi các bạn...tất cả rồi cũng sẽ đâu vào đấy mà....hiihih
Cảm giác, cái cảm giác tan rã nó được hình thành thật nặng nề với mọi người ...cứ nhìn mỗi người mỗi cảm giác , mỗi tâm trạng mình cũng thấy buồn lây dù biết rằng mọi thứ chỉ là tạm thời trước mắt mà thôi , quả là tình cảm giữa con người ớời con người thật tình khó diễn tả hết được bởi biết bao nhiêu là kỉ niệm đã cùng nhau gắn bó...chịu khó nhé các bạn chỉ là giai đọan tạm thời thôi rồi mọi người sẽ cùng nhau quay về trong nay mai thôi mà....tự tin....hảy tự tin để không phải ngã quị trước mọi tình huống nhé các bạn ..!
10 năm thành lập công ty qui mô với những hoạt động thật mỹ mãn và thành công vậy mà bi giờ lại kết thúc cũng chỉ bới hết hạn hợp đồng , tiếc và tiếc vô cùng bởi mọi việc đang phát triển thật tốt, ai cũng thầm tiếc và thầm chọn cho mình 1 hướng đi mới , mỗi người 1 ngã để rẽ, để đi và đi trong hối tiếc kèm theo những tiếng chắc lưỡi và buồn , rồi cũng phải chấp nhận thôi , mình cũng vui vì 1 số người được sắp xếp qua công ty chính làm, ai cũng có việc mới tuy hụt hẫng khi không còn ngồi chung 1 phòng như mọi ngày ...ngẫm nghỉ cung vui xong nhìn lại mình .....úi mình làm việc gì nhỉ ???? Đành hỏi chồng thoai....anh sắp xếp cho mọi người đâu đó vậy còn em thì sao ....? làm việc gì ....??? em huh ? Trước mắt cứ ở nhà ưu tiên cho nhân viên trước vì dù sao cũng là công ty của nhà .....choáng nha , có ai như chồng minh hông ta ? bố trí việc cho mọi người còn vợ để thất nghiệp chơi ...chồng gì kì vậy ta, sao k ưu tiên cho zợ nhà trc , huhuhu.....hay vì thương zợ ja 10 năm ròng đi làm giờ muốn cho zợ nghỉ ngơi sao ? hic già cũng có giá của già chứ bộ....có ai như ông chồng mình k ta ?
Nói thì nói vậy thôi chứ mình đâu có chờ nước đến chân mới chạy nè....mình cũng đã lên kế hoạch trước cho chính mình rồi , chỉ lo là lo cho nhiều nhân viên khác nhưng giờ nghe chồng nói vậy mình cũng mừng cho họ....
Một ngã rẻ mới....công việc mới cho từng người nhưng hi vọng tình cảm của mọi người dành cho nhau vẫn không thay đổi.
Những gì đã đến.....đã quen thuộc....đã thân thiết...đã gần gũi....đã vui vẻ ......tất cả giở đã hết.....đã kết thúc và chấm hết tất cả sau bao nhiêu ngày cùng gắn bó , cùng chia xẻ với biết bao nhiêu là vui buồn suốt chặng đường dài ấy....!
10 năm....3600 ngày không ngắn không dài nếu mọi việc êm đềm mãi....nhưng nó thật sự quá ngắn ngũi với bao hi vọng của mọi người .....quá ngắn chỉ sau cái quay lưng giờ chỉ còn lại dấu chấm hết mờ nhạt ......!!!!!
Rồi sẽ đi về đâu.....???? tất cả lẫn lộn theo thời gian và luôn có điểm dừng...có những điểm dừng thật vui vẻ song cũng có những điểm dừng chua xót.....bâng khuâng và cả lo lắng....!!!!
Rồi cũng sẽ kết thúc...kết thúc quãng thời gian tưởng chừng như dài thăm thẳm nhưng sao lại quá ngắn ngũi với mọi người....kẻ khóc người cười nhưng rồi cũng chẳng có kết cục tốt đẹp.....buồn...bâng khuâng để có thể nhớ lại những ngày tháng qua đã có biết bao nhiêu là kỉ niệm với mình và cả mọi người....thôi thì con thuyền nào có chạy mãi đến đâu rồi cũng có lúc cập bến để mọi người bước xuống ...vậy thì hảy bước xuống thật thanh thản...nhẹ nhàng dù trong sâu thẳm của tận đáy lòng ai cũng hiểu rằng " sẽ không có một chuyến đi chung như thế này nữa trong suốt thời gian qua với biết bao nhiêu là kỉ niệm vui..buồn " ....mình lo lắng cho mình ư...?? Tất nhiên là không và có đi chăng nữa cũng chỉ là một chút ít nhưng với mọi người có lẽ là mình lo nhiều hơn thì phải......!!!
10 Năm quãng thời gian không ngắn nhưng cũng không quá dài....với mọi người !!!!
Ừh thì ta phải quay lưng
Cho dù ko muốn cũng chừng đó thôi
Mặc cho dạ có bồi hồi
Không đi thì cũng chia đôi ngả đường
Thôi thì cứ xem ...bình thường
Mở cánh cửa mới ...Ta dừng đây thôi ^!^
Mấy hôm nay phải thường xuyên từ chối những người mới, k khí cũng nặng nề hơn, mọi người gần như ai cũng thoảng nét buồn dù cho những nụ cười vẫn nở trên môi, vẫn trêu nhau chí choé...dù sao thì cũng đã gắn bó với nhau rất lâu rồi, k thể nói là ko cảm xúc ...mỗi ngày trôi qua, ngày chia tay càng gần hơn...chợt như hụt hẫng...Buồn!
(July 24)
Sắp xa nhau thật rồi...1 chút gì đó nhói trong tim, đã từng là 1 gia đình - BỖNG DƯNG MUỐN KHÓC!
Ngày cuối cùng của Khoa mọi người cùng nhau đóng thùng...nhặt lại tất cả những gì còn sót lại của quá khứ sau 10 năm và bỏ lại sau lưng những nổi buồn ...nối tiếc cùng những khỏang lặng trong sâu thẳm của tận đáy lòng....cũng mừng vì một số người đã tìm được cho chính mình một chổ đứng sau đó và họ vẫn mong một ngày nào đó mọi thứ sẽ quay về như ban đầu .....ước mơ của họ thật nhỏ bé nhưng lại chứa thật nhiều tấm chân tình từ trong tấm lòng của họ dành cho Khoa...mỗi người một cảm xúc....một suy nghỉ nhưng hầu như cùng chung một tâm trạng " BUỒN " vì chỉ còn vỏn vẹn có mười mấy tiếng đồng hồ tại nơi này.....và sau đó là những khép kín của những cánh cửa và khép kín cả tâm hồn của họ sau khi họ rời bước.....
Chúc tất cả mọi người những ngày nghỉ xả hơi thật bình an và vui vẻ...hảy hi vọng các bạn nhé và ai đó cảm thấy buồn hay nhớ mình cứ tự tin mà bước lên lầu 7 tại Phòng Khám NHI KHOA NANCY để tìm niềm vui nơi đó ....hihiih !
Mấy ngày nay lên Fb cừ thấy những trãi lò ng của mọi người chạy dài trong những dòng tâm sự ...càng thêm buồn...cố gắng mọi người nhé...tất cả chỉ là TẠM THỜI xả hơi đi các bạn...tất cả rồi cũng sẽ đâu vào đấy mà....hiihih
Cảm giác, cái cảm giác tan rã nó được hình thành thật nặng nề với mọi người ...cứ nhìn mỗi người mỗi cảm giác , mỗi tâm trạng mình cũng thấy buồn lây dù biết rằng mọi thứ chỉ là tạm thời trước mắt mà thôi , quả là tình cảm giữa con người ớời con người thật tình khó diễn tả hết được bởi biết bao nhiêu là kỉ niệm đã cùng nhau gắn bó...chịu khó nhé các bạn chỉ là giai đọan tạm thời thôi rồi mọi người sẽ cùng nhau quay về trong nay mai thôi mà....tự tin....hảy tự tin để không phải ngã quị trước mọi tình huống nhé các bạn ..!
10 năm thành lập công ty qui mô với những hoạt động thật mỹ mãn và thành công vậy mà bi giờ lại kết thúc cũng chỉ bới hết hạn hợp đồng , tiếc và tiếc vô cùng bởi mọi việc đang phát triển thật tốt, ai cũng thầm tiếc và thầm chọn cho mình 1 hướng đi mới , mỗi người 1 ngã để rẽ, để đi và đi trong hối tiếc kèm theo những tiếng chắc lưỡi và buồn , rồi cũng phải chấp nhận thôi , mình cũng vui vì 1 số người được sắp xếp qua công ty chính làm, ai cũng có việc mới tuy hụt hẫng khi không còn ngồi chung 1 phòng như mọi ngày ...ngẫm nghỉ cung vui xong nhìn lại mình .....úi mình làm việc gì nhỉ ???? Đành hỏi chồng thoai....anh sắp xếp cho mọi người đâu đó vậy còn em thì sao ....? làm việc gì ....??? em huh ? Trước mắt cứ ở nhà ưu tiên cho nhân viên trước vì dù sao cũng là công ty của nhà .....choáng nha , có ai như chồng minh hông ta ? bố trí việc cho mọi người còn vợ để thất nghiệp chơi ...chồng gì kì vậy ta, sao k ưu tiên cho zợ nhà trc , huhuhu.....hay vì thương zợ ja 10 năm ròng đi làm giờ muốn cho zợ nghỉ ngơi sao ? hic già cũng có giá của già chứ bộ....có ai như ông chồng mình k ta ?
Nói thì nói vậy thôi chứ mình đâu có chờ nước đến chân mới chạy nè....mình cũng đã lên kế hoạch trước cho chính mình rồi , chỉ lo là lo cho nhiều nhân viên khác nhưng giờ nghe chồng nói vậy mình cũng mừng cho họ....
Một ngã rẻ mới....công việc mới cho từng người nhưng hi vọng tình cảm của mọi người dành cho nhau vẫn không thay đổi.
Những gì đã đến.....đã quen thuộc....đã thân thiết...đã gần gũi....đã vui vẻ ......tất cả giở đã hết.....đã kết thúc và chấm hết tất cả sau bao nhiêu ngày cùng gắn bó , cùng chia xẻ với biết bao nhiêu là vui buồn suốt chặng đường dài ấy....!
10 năm....3600 ngày không ngắn không dài nếu mọi việc êm đềm mãi....nhưng nó thật sự quá ngắn ngũi với bao hi vọng của mọi người .....quá ngắn chỉ sau cái quay lưng giờ chỉ còn lại dấu chấm hết mờ nhạt ......!!!!!
Rồi sẽ đi về đâu.....???? tất cả lẫn lộn theo thời gian và luôn có điểm dừng...có những điểm dừng thật vui vẻ song cũng có những điểm dừng chua xót.....bâng khuâng và cả lo lắng....!!!!
Rồi cũng sẽ kết thúc...kết thúc quãng thời gian tưởng chừng như dài thăm thẳm nhưng sao lại quá ngắn ngũi với mọi người....kẻ khóc người cười nhưng rồi cũng chẳng có kết cục tốt đẹp.....buồn...bâng khuâng để có thể nhớ lại những ngày tháng qua đã có biết bao nhiêu là kỉ niệm với mình và cả mọi người....thôi thì con thuyền nào có chạy mãi đến đâu rồi cũng có lúc cập bến để mọi người bước xuống ...vậy thì hảy bước xuống thật thanh thản...nhẹ nhàng dù trong sâu thẳm của tận đáy lòng ai cũng hiểu rằng " sẽ không có một chuyến đi chung như thế này nữa trong suốt thời gian qua với biết bao nhiêu là kỉ niệm vui..buồn " ....mình lo lắng cho mình ư...?? Tất nhiên là không và có đi chăng nữa cũng chỉ là một chút ít nhưng với mọi người có lẽ là mình lo nhiều hơn thì phải......!!!
10 Năm quãng thời gian không ngắn nhưng cũng không quá dài....với mọi người !!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét